💰 Chủ đầu tư: “Game làm giá” từ đầu
-
Giá sơ cấp hoàn toàn do chủ đầu tư áp đặt, luôn có xu hướng đẩy lên cao để tối đa hóa lợi nhuận.
-
Nguồn cung khan hiếm càng khiến việc đẩy giá dễ dàng hơn.
-
Giá bán cao còn giúp doanh nghiệp tăng giá trị tài sản bảo đảm, dễ vay vốn ngân hàng hơn.
📈 Môi giới: “Thổi” giá, tạo sốt ảo
-
Các sàn phối hợp với chủ đầu tư tung chiêu “cháy hàng”, “full booking” dù nhiều khi chỉ là ảo.
-
Không ít trường hợp sàn ôm hàng từ sớm, sau đó bán lại với giá cao hơn, người mua phải chấp nhận “mua chênh”.
🏦 Ngân hàng: Siết chặt người mua bằng khoản vay
-
Giá cao buộc phần lớn người mua phải vay hàng chục năm.
-
Các gói vay “ưu đãi lãi suất” thực chất đã được tính gộp vào giá nhà.
👉 Người mua biến thành “con nợ dài hạn” và bị ràng buộc chặt với ngân hàng.

📉 Người mua phản kháng, nhưng yếu thế
Không phải ngẫu nhiên mà từng có phong trào “ngừng mua nhà để chống ngáo giá” trên mạng xã hội. Đây chính là phản ứng trước cuộc chơi bất công hiện tại.
TS. Trần Xuân Lượng (Viện Nghiên cứu BĐS Việt Nam) nhận định:
“Khi chủ đầu tư, ngân hàng và môi giới cùng quyết định nguồn cung và giá bán, người mua luôn ở thế thụ động, dễ phải trả giá cao hơn so với giá trị thực”.
🔍 Lối đi nào cho người mua?
-
Minh bạch chi phí: Nhà nước cần công khai chi tiết cấu thành giá (tiền sử dụng đất, xây dựng, thuế…) để người mua biết giá trị thực.
-
Điều tiết nguồn cung: Rút ngắn thủ tục, đẩy nhanh phê duyệt dự án để hạ nhiệt khan hiếm.
-
Thuế bất động sản “trúng đích”: Nhằm chặn đầu cơ và giảm áp lực tăng giá.
-
Nhà ở xã hội: Được xem là giải pháp dài hạn để cân bằng thị trường.