Theo ông Nhân, TP.HCM đang “mang tầm vóc của một quốc gia thu nhỏ” với GRDP hợp nhất ước đạt 121 tỷ USD năm 2025 – gấp 3 lần Campuchia, 8 lần Lào, đóng góp gần 1/4 GDP cả nước và 1/3 tổng thu ngân sách quốc gia.
“TP.HCM không xin tiền, không xin ưu đãi. Thành phố chỉ cần quyền tự chủ thể chế, quyền tạo nguồn lực và chịu trách nhiệm với sự phát triển của mình”, ông Nhân nhấn mạnh.
Hiện nay, dù được “cơi nới” qua nhiều nghị quyết đặc thù, TP.HCM vẫn đang vận hành bằng thể chế cấp tỉnh, chưa tương thích với cấu trúc đa trung tâm và vai trò đầu tàu quốc gia.
⚙️ “Siêu đô thị” cần luật riêng – không thể chỉ “vá” cơ chế
Ông Nhân cho rằng, nếu không hóa giải điểm nghẽn thể chế, cải cách ở TP.HCM sẽ mãi dừng ở mức thí điểm.
Để đạt mục tiêu tăng trưởng 10–11%/năm giai đoạn 2025–2030, thành phố cần huy động 8 triệu tỷ đồng vốn đầu tư xã hội, trong khi ngân sách bị giới hạn bởi trần tỷ lệ điều tiết.
Vì vậy, đạo luật đô thị đặc biệt cần được khởi động ngay – không chỉ là chính sách phát triển mà là “mệnh lệnh lịch sử” để TP.HCM thực sự trở thành “đầu tàu kéo cả đoàn tàu quốc gia”.
🧩 3 trụ cột của Luật đô thị đặc biệt cho TP.HCM
-
Mô hình chính quyền 2 cấp linh hoạt – quản trị theo khu vực chức năng, phù hợp cấu trúc đa trung tâm.
-
Cơ chế tài chính – ngân sách tự chủ – cho phép thành phố huy động, đầu tư, phân bổ nguồn lực chủ động.
-
Quyền quy hoạch tích hợp – liên thông không gian, hạ tầng, dân cư, kinh tế vùng; áp dụng sandbox cho đô thị số, kinh tế xanh, AI, chuyển đổi số.
Ba trụ cột này được kỳ vọng tạo nên “hệ sinh thái thể chế” liên hoàn, giúp TP.HCM chủ động phát triển và trở thành mô hình siêu đô thị hiện đại, đúng khuyến nghị của Liên hợp quốc về quản trị tích hợp.
“Chúng ta đã có Luật Thủ đô cho Hà Nội. TP.HCM – sau sáp nhập – xứng đáng có một đạo luật của riêng mình. Đó không chỉ là yêu cầu khách quan, mà là trách nhiệm với tương lai đất nước”, ông Nhân nói.