Nhà để an cư: Bất động sản ảo hay mình "ảo"

0775500df751865d8cfe2da5df366e6c-1739510122.jpg
 

Nếu tự xếp hạng bản thân thì mình thấy mình cũng được ở nhóm trên trung bình nghĩa là nhóm 20% phía dưới 20% giàu nhất ấy. Lý do tự xếp là dù sao cũng có học hành, bằng cấp này kia, có thu nhập cao hơn mức trung bình...

Xếp như thế nhưng hồi xưa đi mua nhà mình chỉ dám chọn cái nhà 55m2 ở xa trung tâm, hồi đó mua hết 1.4ty mà vay phần lớn, trong dự án thì phải chọn căn rẻ nhất, xấu nhất theo xếp hạng của CĐT, trong toà nhà chỉ có 2 căn giá đó, mình mua 1 căn.

Vậy thì chúng ta lấy tự ti đâu ra để đưa "chuẩn" của công nhân lương 10tr là phải mua được nhà 70m2 ở trung tâm TP giá 3-5ty? Mức đó mình còn không dám mơ, vì biết rõ không có khả năng mua.

Mỗi lần đi đến mấy khu nhà giàu, kiểu các khu biệt thự hay các căn hộ cao cấp, mình nhìn chung phải khá ngưỡng mộ các chủ nhân ở đó, vì suy cho cùng họ trên mình cũng hơi nhiều bậc, vì có khả năng ở chỗ đó thì "không phải dạng vừa đâu".

Vậy chúng ta dùng lương công nhân, so với nhà trung tâm thành phố lớn, rồi bảo mất nhiều chục, nhiều trăm năm để mua được, so sánh vậy để làm chi, nó có ý nghĩa gì đâu. Rồi còn dựa vào đó để nói giá nhà ảo này kia, cần phải làm cho nó đi về giá trị thật.

Cơ mà giá nào là giá trị thật? Nhìn chung cái gì nó ảo thì nó sẽ xuống, còn nó không xuống thì không phải ảo, cho dù nó đang cao cỡ nào. Kiểu như mình hay nói, nếu hạch viêm thì nó sẽ tan, còn nó không tan thì đích thị là ung thư, cứ phải tự lừa dối làm gì. Vàng nó cũng cao, BTC nó cũng cao, mà có ai nói nó ảo đâu. Nó cứ cao hoài thì nó cao, thế thôi.

Hơn nữa, chúng ta có tin rồi có 1 ngày chung cư 2ty nó quay về 500tr không? Mình là mình không tin rồi đó, bạn chắc cũng thế, thế thì việc gì phải tự lừa dối bản thân cho mệt vậy, cái gì nó vậy thì nó vậy thôi, bạn nghĩ nó ảo thì bạn có thể lót dép ngồi hóng chờ nó rớt, còn mà nó cứ không rớt mà bạn lại than hoài nó ảo thì chính bạn mới là ảo.

Thật ra hạnh phúc đâu phải là đủ đầy. Sư Minh Tuệ đâu có gì đâu nhưng ổng cũng thấy hạnh phúc đấy thôi. Người ta cũng nói 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng vẫn hạnh phúc mà. Hơn nữa về chốn ở, về quê, chỉ cần 50tr là xây được cái nhà tranh vách đất có đủ chỗ ăn ở sinh hoạt trú mưa nắng rồi, có thể chật 1 chút nhưng cũng che mưa nắng được. 30 năm trước thì mình cũng sống trong căn nhà giống thế, vẫn sống nhăn chứ đâu có chết.

Thế nên hạnh phúc đôi khi biết đủ, biết hài lòng với cái mình có, thế là được. Kiểu người bệnh thì chỉ cần cảm thấy khoẻ, cảm thấy ko đau là hạnh phúc rồi, đâu cần phải đi du lịch 5 châu 4 biển, ăn của ngon vật lạ, ở nhà cao cửa rộng, đi xe sang mới hạnh phúc đâu. Thế nên tiền vs hạnh phúc đôi khi không đi cùng nhau. Đương nhiên có nhiều tiền thì vẫn hơn, nhưng mà đâu tự nhiên có nhiều tiền được.

Mình suy nghĩ thực tế, không muốn kiểu ảo tưởng quá, muốn ngon hơn thì phải cố gắng mà leo, ko nên đứng im. Vì ngay cả muốn có chuẩn sống cao hơn thì cả 1 quốc gia phải nỗ lực, mà quốc gia chính là tất cả người dân trong quốc gia đó cùng nỗ lực. Ngay cả khi quốc gia mình phát triển mà mình đứng yên thì hạng của mình cũng sẽ bị tụt.

Nhìn ở góc độ quốc gia, nếu sự vươn lên của mỗi cá nhân nhanh hơn tốc độ của quốc gia thì bậc của chúng ta ngày càng cao và ngược lại. Còn ở góc độ thế giới, nếu quốc gia chúng ta vươn nhanh hơn tốc độ của thế giới thì sẽ ngon hơn và ngược lại. Đại khái chúng ta phải vận động chứ đứng yên chờ đợi thì không có đâu.

Như mình đã nói, để an cư thì nhà trọ cũng là an cư mà penhouse, villas cũng là an cư, xe đạp cũng là đi lại mà xe sang cũng là đi lại. Cái quan trọng là mình chấp nhận như thế nào và nó có phù hợp với khả năng của mình không.

Thường chúng ta khổ vì mong muốn quá khả năng thôi.

Thế nên bạn muốn mua nhà thì ráng có thu nhập để có khả năng mua nó, thay vì chờ cho nó giảm giá xuống thu nhập bạn có.

Giờ NOXH cũng tăng gấp đôi 10 năm trước rồi ý. Tính ra giờ mình cũng ko có khả năng mua NOXH luôn với giá hiện tại. Sự thật là vậy.

Nguồn Duc Le

Link nội dung: https://tctd.vn/nha-de-an-cu-bat-dong-san-ao-hay-minh-ao-a2891.html